“Những cơn gió đông thổi nhẹ sau hiên nhà.
Những cơn sóng biển rì rào vỗ về bên bãi cát.”
Mấy tháng nay Jim không viết thêm được dòng nào trên trang blog bé nhỏ của mình. Như kiểu không biết phải viết gì hay như không tìm được cảm giác để viết. Nếu viết những câu từ đau thương buồn thảm hay ỷ oi, than vãn cuộc đời thì biết đến khi nào mới hết chủ đề chứ.
Mấy tháng nay cứ loanh quanh đọc sách này rồi ngó chuyện kia. Chuyện xã hội xung quanh cứ mỗi ngày mỗi khác. Những trào lưu này đến trào lưu khác.
Bất chợt một buổi trưa tháng 12, mình đọc được những dòng chữ mới lạ của một tác giả thích mùa Hạ, có tâm hồn Yêu Biển, những cảm xúc nhẹ nhàng.
Thư thái bên biển chiều hay những bước chân lạc lối bên sườn đồi ngắm nhìn những bông hoa dại mọc bên đường.
Bổng dưng buổi trưa hôm nay sao khác hẳn những buổi trưa thường ngày.
Buổi trưa không ngủ
VT, 11/12/2020
Xin chào