Châu Đốc An Giang không chỉ có vía Bà
Hey Jim xin chào các bạn,
Hôm nay khi Jim đang viết những dòng này thì cũng là lúc cái nắng oi ả của Miền Nam đang ở xung quanh. Những ngày nắng tháng tư cũng là mùa nắng cao điểm trông các tỉnh phía Nam.
“ Nắng mưa là chuyện của trời
Tương tư là chuyện của tui với nàng “
Nàng “ Châu Đốc” không chỉ mang trông mình một dáng vẻ kiều diễm, mềm mại và huyền bí. Châu Đốc đã quá nỗi tiếng với lễ hội vía Bà vào dịp cuối tháng tư âm lịch hàng năm. Hôm nay khi đang ngồi bên bãi biển Vũng Tàu của cái nắng và gió mặn mà của biển, Jim nhớ lại những lần có dịp đặt chân qua miền Châu Đốc. Trông Nam Kỳ Lục Tỉnh thời Pháp đến nay, hay Tứ Giác Long Xuyên đã thành thương hiệu về vùng chuyên canh cây lúa Miền Tây, vùng đồng bằng châu thổ với phù xa trù phú.
Châu Đốc nằm ngay hạ nguồn sông Mê Kông ( Hậu Giang ngang Châu Đốc ). Việc đi lại trông vùng sông nước bằng phương tiện thủy vẫn là chủ đạo. Hàng năm vào mùa nước về những cánh đồng xanh mướt khi lúa trổ đồng, màu vàng ống ả của những cánh đồng đang vào mùa gặt đã nhường chổ cho mùa nước về. Một màu trắng xóa phủ khắp cánh đồng, các con đê đôi lúc còn tràng bờ.
Có một Châu Đốc và Miền Tây rất khác khi mùa nước về, với các sản vặt nông nghiệp rất riêng của mình. Châu Đốc đã có những thương hiệu mắm nỗi tiếng vươn khấp nơi xa. Nhắc đến mắm Châu Đốc thôi đã cảm nhận hương thơm rất riêng mà khó có nơi nào sánh được. Một nồi lẩu mắm với các loài rau rừng xanh mướt dưới đồng lớn dần theo con nước. Mùa hoa điên điển vàng ánh dòng sông.
Nếm một chút nước lẩu mắm sẽ làm ta nhớ mãi vị ngọt rất đậm đà của đặc sản Châu Giang. Dù đi xa nơi đâu ta vẫn còn nhớ mãi trên đầu lưỡi.
Dạo chơi qua miền Châu Giang, Châu Đốc, cảm nhận chút lênh đênh qua những con phà, đón những làn gió mát lành thổi ngang . Phóng tằm mắt xa về dòng sông xanh thẩm.
Với những khúc quanh khúc khuỷu, những luồng lạch được tạo nên, nơi đây bà con gọi là Búng, Búng Bình Thiên một địa danh rất nên thơ và bình dị. Khi Jim dạo chơi qua đây thì bà con người Chăm và người Việt sống quây quần bên Búng Bình Thiên rất bình dị. Sự thật thà chân chất của bà con làm Jim nhớ mãi.
Ăn dĩa cơm sườn, uống ly trà đá chỉ 15 nghìn. Jim lang thang ngắm cảnh Búng Bình Thiên ( nơi đây có ấp Bình Thiên ) có thể Búng này nằm trên ấp Bình Thiên nên mới có tên gọi.
Đường đi Búng Bình Thiên khá dễ dàng, vì nơi đây chưa thành một điểm du lịch sầm uất mà chỉ là nơi ngắm cảnh thiên nhiên trông trẻo và bình dị nơi làng quê. Nên không ồn ào náo nhiệt như các điểm đến khác.
Có dịp ghé qua Châu Đốc vía Bà, dạo quanh Châu Đốc bằng “đặc sản xích lô đạp” bạn sẽ có những trải nhiệm rất đáng nhớ nơi miền biên giới của đất nước.
Có một nghề rất phổ biến tại Châu Đốc Núi Sam là chạy xe ôm, bạn rất dễ gặp một bác xe ôm với làn da rám nắng rong rủi trên đường. Có lần Jim định đi khám phá Châu Đốc bằng xe buýt. Jim nghỉ gần núi Sam định bắt xe buýt đi lòng vòng ngắm nhìn Châu Đốc thì trông lúc chờ ở bến xe buýt chỉ có mình Jim lẻ loi ( không náo nhiệt người đứng đón xe như vùng đô thị ) thì có mấy anh, mấy bác xe ôm hỏi đi Châu Đốc không giá 10 ngàn thôi. Cung này bình thường cũng mất 25 ngàn cho cung gần 5 km. Do chờ lâu mà xe chưa tới, nên Jim đã đi cùng một bác xe ôm ra bến tàu Công viên 30 tháng 4 bác nói lấy 10 ngàn thôi. Jim trả bác 15 ngàn. Vì Jim biết cung này cũng gần 5 km rồi. Cái làm Jim nhớ mãi lã sự chân thật và thân thiện, các bác rất vui vẻ và chẳng đòi thêm đồng nào cả.
Còn rất nhiều điều rất thú vị khác đang chờ bạn khám phá nơi đây
Hẹn lại các bạn trông những hành trình kế tiếp
Nơi để lại cảm nhận của bạn