Ai che được ánh mặt trời
Có ai giữ được Quả Cầu cứ xoay “
Hey, Jim xin chào các bạn.
Trong không gian của một quán Cà Phê sách, nhẹ nhàng, yên tĩnh tại thành phố biển Vũng Tàu xinh đẹp, nhỏ nhắn bên bờ Biển Đông lộng gió. Mũi Nghinh Phong đón ánh bình minh, những giọt nắng ban mai nằm dài trên khe lá. Một chút sóng biển thì thầm nhỏ to.
Hôm nay Jim muốn kể với các bạn nghe về những ngày Jim 18 tuổi. Độ tuổi trưởng thành, vào đời, đa số các nước đều chọn mốc này. 18 tuổi bạn làm được gì ? Jim làm được gì ? Câu trả lời của Jim là: chả làm gì ra hồn cả. Thời gian trôi đi rồi ngày 18 tuổi cũng sẽ đến với bất kỳ ai trong chúng ta vậy. Như quả cầu bé xinh màu xanh đại dương cứ quay vậy đó.
Vậy 18 tuổi của Jim có gì hay ho hơn thiên hạ mà kể, có tài sản triệu đô la hay sở hữu thương hiệu toàn cầu nào chưa?. Đã làm được thành tựu gì cho nhân loại này chưa? Đã có thành tích xuất sắc nhất các kỳ thi này nọ chưa ? Đã sáng tạo ra công trình gì giá trị cho nhân loại này chưa ? Con nhà người ta đã là ông này bà nọ, nhà người ta đã biệt thự, siêu xe bóng loáng rồi, còn Jim có gì hay ho hôn mà mất thời gian ngồi đọc mấy chuyện tào lao này nọ, của một người chả có tí thành quả gì đáng kể cả.
Câu trả lời của Jim là, 18 tuổi là lúc Jim bước vào đời và kiếm được những đồng tiền đầu tiên trông cuộc đời, sau 18 năm ăn bám. 750 ngàn đó các bạn.
Chuyện Jim lúc 18 tuổi không có gì lớn lao cả, chỉ là một câu chuyện hoàn toàn cá nhân của Jim, Jim muốn viết lại vài dòng trên blog bé nhỏ của mình như một lời tự sự của bản thân, một dấu mốc của đời mình. Như bao đứa trẻ khác, rong chơi ngày tháng bằng cách ăn bám Mẹ, Ba. Jim đã ăn bám Ba, Mẹ mình suốt 18 năm đó các bạn.
Cái thời áo trắng sân trường, nói cười hồn nhiên vô tư đó, là độ tuổi đẹp nhất của đời mình, đời người đó các bạn ạ. Khi mà miếng cơm mình ăn, chiếc áo mình mặc đã có sẵn rồi. Cứ thế sống hồn nhiên vô tư lự. Năm 18 tuổi cũng là lúc Jim không còn hồn nhiên nữa, dòng đời chảy nhanh như dòng thời gian vậy đó.
Khi 18 tuổi Jim hiểu thêm về hai từ “Giá Trị”. Jim đi làm thêm công việc rất thời thượng thời sinh viên là Nhân Viên Phục Vụ tại một quán cà phê tại góc đường Hoàng Hoa Thám và Trường Chinh ở Sài Gòn ( nay quán xưa không còn nữa ), công việc đầu tiên giúp Jim hiểu thêm về giá trị của bản thân, giá trị của thời gian, giá trị của đồng tiền. Một ca làm từ 5 giờ chiều đến 11 giờ đêm, Jim được trả công 750 ngàn đồng sau khi trừ đi số tiền Jim làm bể ly do trượt té khi bưng nước lên lầu cho khách khi trời mưa. ( không phải vì lý do trời mưa mà không bị trừ tiền lương đâu nhé bạn Jim )
Sau 30 ngày “chạy show”, trường học và “sở làm”. Jim nhận được một tờ giấy bé xinh có ghi tên mình và số ngày công mình đã làm. Jim đã làm những việc của một nhân viên phục vụ như: bưng bê, lau dọn bàn, đổ rác, tưới cây, lau kính, rót nước, châm trà đá, …. Những giọt mồ hôi chảy dài trên lưng áo sau mỗi lần tan ca.
Lúc 18 tuổi trong hành trang sách vở lên giảng đường luôn có một chiếc áo “đồng phục công sở” để kịp thay khi vào “sở làm” sau giờ nghe giảng. Bình Chánh đến 7 Hiền là con đường màu hồng của Jim ngày ngày qua lại trên con siêu xe của mình (Super cup 78). Sau khi nhận được món tiền công đầu tiên Jim đã mừng mất ngủ suốt đêm. Siêu xe của Jim còn đổ mồ hôi nhiều hơn Jim nữa. Nó cứ cọc cạch giữa đêm không chịu về nhà. Nữa đêm ai mà sửa, Jim và siêu xe đi bộ về nhà, thế là tháng lương đầu tiên Jim dành trọn để nuôi siêu xe.
Sau nhiều năm Jim vẫn còn nhớ cái cảm giác lần đầu đứng chờ nhận được tiền công từ chị thu ngân kiêm kế toán mà niềm vui không tả hết được. Các anh, các chị, mỗi người một vùng, một quê, cùng làm việc chung như những người bạn. Anh Bến Tre, chị Thái Bình, người Trà Vinh, chị Sóc Trăng… cùng xếp hàng chờ đến lượt.
Chuyện Jim khi 18 tuổi không có gì là đặc sắc hay hót hòn họt cả. Có những câu chuyện xung quanh Jim còn hay ho hơn nhiều các bạn ạ, chỉ là họ có kể hay không mà thôi. Jim có người bạn từng đạp xe từ Biên Hòa lên Sài Gòn học một thời gian mới tìm được nơi trọ học các bạn ạ. Cuộc sống rất muôn màu. Chỉ là bạn chọn màu nào mà thôi.
Rồi 18 tuổi cũng qua mau, mỗi người một câu chuyện, câu chuyện của bạn có thể nghị lực, bi thương, mạnh mẽ và màu sắc hơn Jim năm 18 tuổi. Bạn hãy tự viết nên câu chuyện tuổi 18 của mình vì nó là của riêng bạn.
Năm 18 tuổi Jim không có cơ hội đọc được bộ sách của Tony Buổi Sáng.( vì lúc đó ổng chưa có viết )
Một tác giả Việt ẩn danh nhưng rất thực tế. Trong muôn vàng quyển sách về cuộc sống, về con người, của tác giả trong và ngoài nước thì có hai quyển Jim ước gì mình đọc được và đọc nhiều lần trước khi mình 18 tuổi. Đó là quyển Đắc Nhân Tâm (Dalecarnegie) và Trên Đường Băng ( Tony Buổi Sáng ).
Hai quyển sách mà Jim nghĩ là sau khi đọc xong Jim đã tìm ra tất cả câu trả lời của mình từ lúc 18 tuổi. Các bạn nên đọc hay mua làm quà tặng cho những người bạn yêu quí. Các bạn có thể đọc thêm quyển Cà Phê Cùng Tony.
Cảm ơn các bạn đã dành thời gian đọc câu chuyện trên blog của Jim.
Các bạn muốn mua sách trên Fahasa bạn tham khảo TẠI ĐÂY nhé
Mua Sách Trên Đường Băng TẠI ĐÂY nhé
Mua sách Đắc Nhân Tâm TẠI ĐÂY nhé
P/s: Jim viết bài này để khoe với các bạn mình kiếm được 750k đầu tiên trông đời đó mà.
Các bạn muốn tán gẫu cùng Jim hãy để lại cảm nhận của mình bên dưới nhé
Chao, A Jim truoc het minh xin gioi thieu minh ten Ken hien dang song o nuoc ngoai tinh co xem duoc mot so clip o youtube phan nhieu la ve vung tau va, ba ria do anh thuc hien minh rat la thich ve phong cach cua vung tau ngay hom nay. Quan trong hon nua minh tinh co doc duoc bai a viet nam len 18 cung that la de thuong nhung ly do day la lan dau tien minh nhan tin cho a khg biet la a se co nhan dc khg cho nen minh khg dan noi dc nhieu chi tiet nhung co mot dieu la minh luon cau chuc anh nhieu suc khoe ,nhieu y tuong moi de dong gop cung nhu niem vui trong cong viec ma anh dang lam duoc moi nguoi tran trong va, quy gia nhunh gi a muon cong hien.
Than ai chao anh tan biet.
Ken
Chào bạn Ken,
Jim rất vui khi nhận được tin nhắn của bạn.
Do bận việc nên hôm nay Jim mới đọc tin của bạn, bạn thông cảm vì sự chậm chạp này. Cảm ơn bạn đã động viên mình. Ai cũng có sự lựa chọn riêng cho việc sử dụng thời gian của mình. Jim chỉ làm những gì trông khả năng bé nhỏ của mình, hy vọng có ích cho cộng đồng và xã hội. Jim đang sống ở Vũng Tàu nên có nhiều thời gian cho vùng đất này hơn. Trông thời gian tới Jim sẽ vẫn tiếp tục kế hoạch của mình.
Cảm ơn bạn rất nhiều.
Chúc bạn có nhiều niềm vui trông cuộc sống
Jim
Cái tuổi chông chênh bước vào đời mà ai trong chúng ta đều phải trải qua, vui có, buồn có nhưng quan trọng là tuổi trẻ đó chúng ta đã làm được gì để khi bước qua cái tuổi ấy chúng ta nhìn lại vẫn có những lưu luyến và tự mỉm cười với những kỷ niệm đó.
Cảm ơn bạn rất nhiều đã chia sẻ