Trên biển Long Cung Vũng Tàu
Hey, Jim xin chào các bạn.
Hôm nay Jim sẽ kể cho các bạn nghe về một chuyện tình mà Jim tình cờ thấy được. Giống như bao chuyện tình khác, có chút vui, chút buồn, chút giận, chút hờn, chút thương, chút nhớ, và thêm nhiều cái chút chút nữa.
Có rất nhiều bãi biển xinh đẹp và quyến rũ trên thế giới, cũng như dãy đất hình chữ S xinh đẹp này. Mỗi lần đặt chân đến những vũng biển khác nhau sẽ cho bạn những cảm xúc rất khác nhau.
Trong một ngày hè nắng đẹp, những con sóng xanh biết cứ xô bờ, tiếng rì rào của sóng biển, tiếng nô đùa của du khách đang đắm mình trông làn nước mịn màn và mát dịu của biển cả. Jim đang ngồi một mình nhìn ngắm những làn nước trong xanh, tiếng gió nhẹ thổi qua, thì ngay trước chổ bờ đá Jim ngồi từ phía xa gần mép biển. Có một chuyện tình trên bãi biển làm cho Jim chú ý. Từ xa ngoài mép nước, trông sắc trời xanh ngắt, rất nhiều du khách đang sảng khoái nô đùa cùng những con sóng lăn tăn xô bờ.
Từ xa theo đường chân trời, hướng thẳng về phía gần nơi Jim đang ngồi là hình ảnh hai cậu nhóc tằm 4,5 tuổi với nước da mặn mà của biển, trên người khoác chiếc áo phao màu cam rực rỡ, hai cậu nhóc chạy tung tăn về nơi Mẹ của mình đang đợi. Người Mẹ cũng vừa đến nơi để sẵng chiếc túi nhỏ không quá xa chổ Jim đang ngồi.
Với những tiếng cười hồn nhiên của trẻ thơ, nụ cười rạng rỡ trên môi hai cậu nhóc. Người Mẹ nhanh tay lấy từ trông chiếc túi hai ổ bánh mì không nhân đã chuẩn bị trước. Điều làm Jim ấn tượng mãi là lúc hai cậu bé cầm trên tay ổ bánh mì, hai cậu rất vui mừng và dường như vừa vui chơi cùng sóng biển xong nên đói, hay cậu cắn ngay mỗi mỗi người một miếng rất to và đứng quay mặt về phía biển, vừa ăn bánh bì vừa ngắm biển.
Có lẽ trong cái đẹp đẽ bao la của đất trời, những làn gió mát, niềm vui của những cậu bé rất hồn nhiên và hạnh phúc. Những điều bình dị ấy, rất đơn sơ thật đẹp đẽ. Không phải là những thứ vật chất đắt tiền mới cho ta niềm vui và hạnh phúc. Jim thấy mình như một đứa trẻ thơ, cũng muốn mình hồn nhiên như hai cậu bé kia. Chỉ một điều bình dị ấy đã giúp Jim hiểu thêm về cuộc sống. Bình an và hạnh phúc có được không phụ thuộc nhiều vào các vật chất đắt tiền. Mà nó đến từ cảm nhận riêng của mỗi người. Với hai cậu bé chỉ một ổ bánh mì không có nhân đã ngập đầy niềm vui và sảng khoái. Còn với một vài người có cho họ cả thế giới thì họ vẫn cảm thấy thiếu thốn, đơn giản vì cả đời họ không biết hạnh phúc là gì.
Biển vẫn vậy, cát vàng vẫn vậy, sóng biển vẫn rì rào, ánh nắng cứ dịu dàng bên sườn núi. Biển Long Cung Vũng Tàu nơi Jim thường ghé qua lúc rảnh rồi, biển vẫn đẹp. Thiên nhiên vẫn vậy, chỉ khác nhau về cách nhìn của mỗi người.
[…] Trên biển Long Cung Vũng Tàu […]