Hey, Jim thân chào các bạn,
Hôm nay đã là ngày Mùng 3 Tết Kỷ Hợi, không khí Tết vẫn còn phản phất xung quanh. Những cành Mai, cành Đào vẫn còn đua nhau khoe sắc. Khi dạo quanh các cung đường Xuân Kỷ Hợi 2019, Jim chợt nhớ về một chủ đề rất thân thuộc với chúng ta, nó liên quan đến tất cả mọi người. Chủ đề này thân quen đến nỗi, chúng ta cứ ngỡ nó không tồn tại vậy. Chủ đề Jim muốn nói đến đó là Thời Gian.

Thời gian là một chủ đề Jim thấy rất thiết thực với tất cả mọi người. Các bạn có thể đã ít nhất một lần nghe câu:
“ Anh/bạn/…đang làm gì vậy ?. Tôi đang làm gì đó để giết thời gian.”
Jim cũng đã từng là một đứa trẻ hồn nhiên, vô tư lự. Không mải mai để ý đến giá trị của thời gian. Lớn lên một chút thì lại hay nghe người lớn nói mấy câu kiểu như là: “ Thời Gian là tiền bạc. Thời gian là vàng là bạc.” “ Tôi không có thời gian”.
Hôm nay bổng nhiên Jim chợt nghĩ sao nhiều người lại dùng từ là “ Giết Thời Gian”. Vậy thời gian bị giết sẽ trông hình hài như thế nào. Jim đang viết về thời gian để Giết Thời Gian nghĩ Tết của mình. Theo cách nghĩ của Jim thì khoảng thời gian bị giết đi là khoảng thời gian Chết. Nghĩa là chúng ta để thời gian trôi qua không có trông kế hoạch công việc cụ thể, hay lịch sinh hoạt của mình, thời gian đó Jim nghĩ đó là thời gian bị Giết.
Có điều chúng ta không có chủ đích từ đầu hay gọi văn vẽ hơn là kế hoạch, thì chúng ta vẫn đang làm một hành động nào đó lúc ta đang tồn tại. Như chúng ta đang thở hay đang cử động để di chuyển…nên có thể xem theo cách khác là khoảng thời gian bị Giết là khoảng thời gian chúng ta không định hướng từ trước. Chúng ta thả trôi vô định trên dòng thời gian của chính mình.
Jim đã đọc được ở một nơi nào đó có giải thích là Thời Gian là thứ tạo hóa cho chúng ta tương đối công bằng nhất. Dù rằng ta vốn cảm nhận cuộc sống theo cách chưa công bằng. Jim thường nghe nhiều người ca thán rằng : “Sao ông Trời bất công quá vậy ?” Sao lại là Tôi ? Phải chịu cảnh này, cảnh kia ?”
Jim lại hỏi vậy mình đã công bằng với chính mình chưa ? Hay các bạn cũng có thể tự hỏi mình: “ Ủa. vậy mình có công bằng với mình chưa ta ?”. Vậy thế nào là công bằng ? có phải mọi thứ đều như nhau, bằng nhau tuyệt đối. Có người lại nói với Jim rằng. “ Cuộc sống vốn dĩ đã không công bằng rồi. Nếu công bằng thì chúng ta sẽ có hai bàn tay với các ngón tay bằng nhau chứ không có ngón dài ngón ngắn. Đó là tạo hóa”.
Jim lại nghĩ, bản thân Thời Gian khi nó chỉ một mình thì có ít sự quan tâm lắm. Nhưng khi Thời Gian được nhắc đến trông một tình huống cụ thể nào đó thì giá trị của Thời Gian mới được đánh giá đúng đắng. Một vận động viên thi Olympic sẽ quan tâm đến phần trăm giây kết quả thi của mình ở các cự ly ngắn vài trăm mét. Nhưng với cự ly vài chục km thì khoảng thời gian được quan tâm là bao nhiêu giờ.
Thời gian sống hay thời gian chết là do kế hoạch của mỗi người. Có người nói thời gian là công bằng cho mỗi chúng ta nhưng Jim lại nói tuổi thọ con người qua từng thời kì lại có những sự khác nhau rất nhiều. Nên Thời Gian của mỗi người cũng khó mà công bằng.
Có điều dành sự quan tâm cho quãng thời gian sống và thời gian chết của mình sẽ có những tác động rất nhiều đến cuộc sống hàng ngày của chúng ta. Chúng ta nên cho Thời Gian được SỐNG nhiều hơn là Giết Thời Gian.
Một chút cảm nhận về Thời Gian.
Chúc các bạn có những quãng thời gian như ý.
Tây Ninh, Mùng 3 Tết Kỷ Hợi.
Nơi để lại cảm nhận của bạn